Em nhìn anh với vẻ do dự trên khuôn mặt. Anh đã mời em đến nhà mình để cùng ăn tối nhưng em vẫn chưa quyết định đi hay không. Em lo sợ rằng nếu đi, em sẽ trở thành bữa tối của anh. Em có chắc chắn muốn em đến nhà anh à? Em hỏi nhẹ nhàng, giọng điệu đầy lo lắng. Em không biết anh có ý gì với em. Anh cười một cách an ủi. Em cứ yên tâm, anh chỉ muốn cùng em thưởng thức một bữa tối ngon thôi. Anh không có ý gì xấu với em, tôi promise! Em nghĩ lại, thấy rằng anh luôn là một người tốt với em. Em đã quyết định đi. Sau khi đến nhà anh, em bị hít hồn bởi món ăn ngon mà anh chuẩn bị. Em thưởng thức mỗi món với niềm vui. Sau khi ăn xong, em thấy anh ngồi sát cạnh mình, tay của anh chạm vào eo em một cách vô tình. Em cảm nhận được sự nóng rực trong mắt anh, có vẻ anh đang nghĩ về những điều khác ngoài bữa tối đơn giản này. Em…

Anh Mời Ăn Tối Nhưng Em Sợ Trở Thành Bữa Tối Của Anh
Anh Mời Ăn Tối Nhưng Em Sợ Trở Thành Bữa Tối Của Anh