ngốc nghếch! ! ! Không quá nhanh! Tôi không chỉ nói đừng nói bây giờ! “Cái gì, chị Hạ Thục!” ? “Đột nhiên tôi hiểu ra. Tôi không thể nói” “Ừ, vâng” “Tôi cũng đang nói về Gaozhi Gusu. Cuối cùng tôi không nói gì cả. Không, không phải là tôi không nói, mà là tôi đã khóc đến nỗi tôi không thể nói nên lời, dù sợ hãi nhưng anh vẫn lặng lẽ lấy áo anh lau nước mắt cho tôi. Tôi khóc nức nở, lần đầu tiên sau nhiều năm, giống như khi tôi còn là một đứa trẻ, một mình chờ đợi và lo lắng cho tôi. người cha đã ra đi “n-natsuki-neechan Chà, chúng ta chơi oẳn tù tì nhé? “”Gusu, tôi sẽ không chơi trò đó nữa. “Tôi đã nói trước rồi, tôi sẽ tự làm.” “Không, tôi sẽ không cho anh xem nữa.” “Cái này! Lần sau tôi thắng sẽ suy nghĩ lại.” “Có lỗ hổng trong anh đấy! “Đồ ngốc nghịch ngợm!” “Takashi vừa nói vừa cố gắng hết sức để không để tôi khóc. Làm sao tôi có thể nhận được sự chăm sóc của Takashi nhỏ hơn tôi hai tuổi? “À, bây giờ hãy nghĩ xem, cuối tuần này là lễ hội mùa hè bên bờ sông như thường lệ phải không? “…” “Chị Natsuki thường đưa tôi đến đó” “Bởi vì Takashi luôn làm ầm ĩ và mời tôi đến đó.” “Ahaha, Natsuki-nee-san luôn đưa tôi đến đó.” Anh ấy mặc yukata và anh ấy sẽ mua cho bạn nhiều thứ ở cửa hàng vào buổi tối chứ? “Ừ.” Suy cho cùng thì chúng ta vẫn là những người yêu nhau thời thơ ấu.

Chơi Vợ Của Bạn Thật Là Phê
Chơi Vợ Của Bạn Thật Là Phê