Tuy nhiên, tôi có Takashi, và Yui cũng thích Takashi nên dù có nghĩ thế nào đi chăng nữa, tôi dường như cũng không tìm ra được câu trả lời. (Bây giờ nghĩ lại, Takashi không biết Takashi nghĩ gì về Yui) Anh ấy còn yêu Yui không? Nếu Takashi yêu tôi và Yui nhiều như chúng tôi thì đó sẽ không phải là vũng lầy và sẽ không có ai hạnh phúc. Cảm thấy hoàn toàn thất vọng, tôi ném mình lên giường. Tôi muốn được Takashi ôm ngay lúc này. Tuy nhiên, nếu cậu bị giữ như thế này thì hành vi của Yui cũng sẽ giống như vậy. Tôi không muốn đặt hai chúng tôi vào một tình thế khó hiểu, nhưng không đời nào tôi có thể lựa chọn giữa họ, nhưng tôi tự hỏi liệu cuối tuần này tôi có thể ôm Takashi được không, và cả ba chúng tôi đều may mắn có được. Một hôm trời nắng đẹp và chúng tôi đổi tàu để đi biển như đã thỏa thuận. “Wow, các bạn thật tuyệt vời!” Tôi đã cố gắng hết sức để thực hiện một chuyến đi trong ngày, chọn một bãi biển càng ít người càng tốt, nhưng gần Obon nên quả thực đây là một trong những ngày nắng cuối cùng, có lẽ đây là lý do tại sao bãi biển rất đông đúc và không có chỗ để đi bộ. “Có vẻ như ở đó còn nhiều chỗ hơn nhỉ?” “À, có thật là takashi không? Tôi gần đến rồi.”

Cô Càng Rên Thì Em Đụ Càng Mạnh
Cô Càng Rên Thì Em Đụ Càng Mạnh